Tìm kiếm

Câu chuyện của Leitha (phần 1)

Tôi tên là Leitha và tôi phát hiện ra một u cục ở vú năm tôi 36 tuổi, khi đó u cục đó đã khá to. Bác sỹ đã hỏi tôi vì sao không phát hiện ra nó sớm hơn. 

Tôi chắc chắn rằng là đã chú ý đến nó tuy nhiên tôi chỉ nghĩ đó là một khối u nang viêm nhiễm thông thường vì mỗi lần kiểm tra vú tôi đều hỏi về chỗ u lồi lên trên vú và đều nhận được câu trả lời là nó hoàn toàn bình thường vì các u nang thường sưng lên trước chu kỳ kinh nguyệt. Ảnh chụp X quang năm 1997 cũng không thấy gì và trên hết gia đình mẹ tôi không có ai có tiền sử bệnh ung thư, gia đình bố tôi có 2 người bị ung thư, một người bị ung thư hạch bạch huyết và và nội tôi bị ung thư phổi. Cả hai đều nghiện thuốc lá, còn bố tôi không phải là người có lối sống điều độ.

Tôi phát hiện ra khối u khi đang tắm. Khi di chuyển cánh tay trái, tôi cảm thấy đau.Tôi nói với mẹ tôi điều này, mẹ tôi nói với chị tôi rồi chị tôi nói với bất cứ ai mà chị ấy gặp. Sau đó chị tôi mang cho tôi rất nhiều thông tin mà chị ấy thu thập được. Một trong những điều thú vị mà chị ấy thu được là “ Nếu đau nghĩa là không phải là ung thư”. Vì vậy, tôi đã hoãn kiểm tra trong khoảng 1 tháng, sau đó khi tôi đến phòng khám, vị điều dưỡng viên khẳng định với tôi là khối u đó chỉ là một khối u nang, tuy nhiên cô ấy vẫn sắp xếp lịch chụp X quang cho tôi.

Một tháng sau đó, ngày 13/03/2003 tôi ngồi trong phòng đợi chuẩn bị chụp phim và hút dịch từ khối u rồi về nhà. Tôi được gọi vào và cô kỹ thuật viên hỏi tôi bao nhiêu tuổi, hỏi về gia đình tôi, về tiền sử bệnh tật. Những câu trả lời của tôi khiến cô (cũng như nhiều người khác) nghĩ rằng khối u đó chỉ là khối u nang. Sau 20 phút kiểm tra tôi ngồi chờ kết quả. Một lúc sau, kỹ thuật viên vào, theo sau là một bác sỹ, lúc đó tôi cảm thấy rất lo sợ, và tim tôi bắt đầu đập nhanh hơn. Cô kỹ thuật viên dường như khá lo lắng khi bác sỹ hỏi tôi về gia đình, tiền sử bệnh tật, rồi ông ấy nói: “Chúng tôi cần bạn có mặt ở đây vào lúc 7.30 sáng mai để tiến hành sinh thiết tế bào”.Tôi dường như phải cố gắng hết sức để nói “OK” , sau đó bác sỹ rời căn phòng.

 

“Đó chỉ là kiểm tra sinh thiết dự phòng hay là ông ấy nghĩ tôi bị ung thư” tôi hỏi.“Hãy chuẩn bị tinh thần cho những điều tệ hại nhất và hi vọng những điều tốt đẹp nhất sẽ đến” kỹ thuật viên nói với tôi. Tôi hỏi liệu có phải ảnh chụp X quang bị sai và nó không thể là ung thư. Cô nhân viên nhìn tôi, cô khóc và nói “Bạn à, nó có vẻ không tốt lắm”.

…….  (Còn tiếp)

(Theo http://www.pinkribbonshop.com)