Tìm kiếm

Ung thư vú không làm tôi gục ngã

“Tôi bị cụt chân, bị căn bệnh ung thư hiểm ác nhưng bù lại tôi có một người chồng tuyệt vời và là mẹ của hai đứa con ngoan. 5 năm rồi tôi bị bệnh ung thư nhưng tôi đã sống rất vui vẻ và yêu đời. Cảm ơn Anh luôn bên em trong những lúc em bế tắc nhất, cảm ơn tất cả những người thân của tôi. Cảm ơn cuộc đời đã cho tôi được sống, được làm viêc và được yêu thương

“Tôi là Nguyễn Thị Ngọc, sinh năm 1965 tại Hải Phòng. Năm 18 tuổi, khi học đại học năm thứ nhất tôi đã bị tai nạn phải cưa mất một chân. Do bị nhiễm trùng nên chân tôi bị cưa đi cưa lại 4 lần. Bác sỹ bảo không lắp chân giả được vì mòn cụt của tôi quá ngắn. Tôi vẫn quyết tâm đến viện, luyện tập liên tục suốt 4 tháng, máu và nước mắt tuôn theo mỗi bước chân đi nhưng cuối cùng tôi cũng tự đi được trên chiếc chân gỗ”.

“Ngày 12/5/2008 sau khi khám sức khỏe ở Viện K, tôi nhận được kết quả mình bị ung thư vú độ 2+. Sau đó 10 ngày tôi được chỉ định mổ, tiếp theo là hóa trị, xạ trị suốt thời gian 9 tháng. Do tác dụng của hóa chất, tóc tôi bắt đầu rụng dần, chỉ còn lơ thơ vài cái. Tôi đã yêu cầu ông xã cạo trọc đầu cho tóc mọc lại sẽ đều hơn. Nhìn thế này trông tôi có vẻ “ngầu” hơn”

“Đã 5 năm từ sau lần phát hiện đầu tiên, tế bào ung thư vú giờ đã di căn vào xương, khiến xương cốt tôi đau nhức. Để không bị suy sụp về sức khỏe tôi ép mình phải tuân theo một chế độ ăn uống và luyện tập hợp lý. Mỗi buổi sáng, tôi cùng ông xã dậy sớm đạp xe quanh hồ Tam Bạc để rèn thể lực. Một tuần tôi đi tập Yoga 3 buổi, còn lại thì tập ở nhà. Yoga cho tôi sức khỏe và sự tĩnh lặng trong tâm hồn. Thời gian đầu tập các môn thể thao này khá là khó khăn nhưng tôi không cho phép mình lười nhác cũng như không cho phép mình gục ngã. Bạn cần phải cứu lấy sức khỏe và tự chăm lo cho bản thân trước khi trông chờ vào người khác”

“Từ sau khi bị cưa chân rồi bị ung thư vú, tôi trải qua nhiều công việc khác nhau như làm thợ may, học uốn tóc, buôn bán quần áo ở chợ Ga và bây giờ thì tôi làm ở bộ phận chăm sóc khách hàng của Nokia ở Hải Phòng. Tôi hài lòng với công việc hiện tại và luôn nỗ lực hết mình để hoàn thành tốt công việc”

“Tôi bị cụt chân, bị căn bệnh ung thư hiểm ác nhưng bù lại tôi có một người chồng tuyệt vời và là mẹ của hai đứa con ngoan. 5 năm rồi tôi bị bệnh ung thư nhưng tôi đã sống rất vui vẻ và yêu đời. Cảm ơn Anh luôn bên em trong những lúc em bế tắc nhất, cảm ơn tất cả những người thân của tôi. Cảm ơn cuộc đời đã cho tôi được sống, được làm viêc và được yêu thương.

 

Câu chuyện của chị Nguyễn Thị Ngọc
Người chụp hìnhAnh Nguyễn Khắc Hiệp (1994)

Người ghi chép câu chuyện: Chị Nguyễn Thu Duyên (1982)